“Nương nó, ta hoa mắt phải không?”
Lúc này, mọi người đều bị chấn động.
Tần Ninh cũng ngẩn người.
Cô gái nhỏ này cũng thật ghê gớm!
Một trăm linh năm, đạt được trên cả viên mãn!
“Giả dối!”
Giờ phút này, một âm thanh cao vút mang theo hơi thở dồn dập vang lên: “Người này gian lận, nhất định là gian lận”.
Khuôn mặt của Tề Hủ An đỏ lên.
Thời Thanh Trúc nghe vậy thì nhìn thoáng qua Tề Hủ An, sau đó lại đánh ra một quyền.
“Thời Thanh Trúc, Tiểu Thần Tôn trung kỳ, một trăm linh năm điểm!”
“Thời Thanh Trúc, Tiểu Thần Tôn trung kỳ, một trăm linh năm điểm!”
Sau mỗi một quyền của Thời Thanh Trúc hạ xuống, trống Lực Thanh không ngừng đọc lên kết quả.
Sắc mặt của Tề Hủ An hoàn toàn trở nên khó coi.
“Đủ rồi!”
Giờ phút này, trưởng lão Từ Phàn đi tới nhìn thoáng qua Thời Thanh Trúc với ánh mắt kỳ quái.
“Trưởng lão, nàng ta gian lận!”, Tề Hủ An nói.
“Gian lận?”
Từ Phàn hừ một tiếng rồi nói: “Là ngươi hiểu rõ hay là ta hiểu rõ? Ngươi là trưởng lão à?”
Sắc mặt Tề Hủ An lập tức thay đổi, sau đó không dám nói gì nữa.
Từ Phàn nói tiếp: “Bình tĩnh một chút đừng nóng nảy!”
“Đây không phải là do trống Lực Thanh xuất hiện vấn đề mà là sự thật, đúng là lực lượng võ giả nắm giữ là một trăm, thế nhưng vẫn tồn tại những yêu nghiệt, không chỉ có thể hoàn toàn phóng thích ra toàn bộ sức mạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/318608/chuong-6359.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.