Tần Ninh lập tức nói: “Bảo nàng bình thường để tâm một chút, nàng lại cả ngày lười nhác, đương nhiên là không được rồi”.
Thời Thanh Trúc là cảnh giới Tiểu Thần Tôn trung kỳ, không nói đến việc tiến bộ rất nhanh thì khả năng nắm giữ sức mạnh của nàng cũng cực kỳ thuần thục, mỗi lần tăng lên một cảnh giới, nàng vẫn luôn có thể thích ứng rất nhanh.
Điều này đối với người bình thường mà nói, gần như là không thể tưởng tượng được.
Cho dù là Tần Ninh cũng không thể nhanh đến vậy.
Thứ nhất là do lúc trước Thời Thanh Trúc sống lại một đời, hồn phách chết đi rồi sống lại, xảy ra thay đổi, thứ hai là do hạt châu mà phụ thân để lại kia, khiến cho Thời Thanh Trúc xảy ra biến hoá nghiêng trời lệch đất.
Thế nhưng, bỏ qua hạt châu sang một bên không nói đến thì bản thân Thời Thanh Trúc cũng có thiên phú rất cao.
Khi còn ở Hạ Tam Thiên, không phải là nàng không thể phi thăng lên Trung Tam Thiên, mà là nàng không muốn.
Chỉ vì muốn chờ đợi hắn!
“Vậy còn chàng?”
Thời Thanh Trúc nhìn về phía Tần Ninh, đắc ý nói: “Chàng có khả năng đạt được một trăm phần trăm không?”
“Ta?”
Tần Ninh mỉm cười nhàn nhạt nói: “Ta có thể đạt đến một trăm hai!”
“Cười chết ta!”
Thời Thanh Trúc còn chưa kịp mở miệng thì bên trong một nhóm người khác, một gã thanh niên áo trắng lên tiếng cười nhạo nói: “Một trăm hai? Sức mạnh bộc phát của bản thân ngươi là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/318604/chuong-6355.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.