Tần Ninh lập tức lấy hai viên cầu ra, thu lại.
Duẫn Khả Vi và Cơ Thi Dao thay đổi sắc mặt.
“Đây là của chúng ra, nên đưa cho chúng ta”.
Cơ Thi Dao lập tức nói.
Tần Ninh nhìn về phía Cơ Thi Dao, gõ đầu cô ta, cười nói: “Đã quên khi nãy nói như thế nào rồi à?”
Hả?
“Chính là những lời mà hai người các ngươi tự mình nói ra”, Tần Ninh lại nói: “Ta mở ra được hai cái hộp này, hai người các ngươi sẽ thừa nhận ta là sư gia của các ngươi”.
Lời này vừa nói ra, Duẫn Khả Vi và Cơ Thi Dao nghiêm túc nhìn Tần Ninh.
Phải không?
Không phải đâu!
Sao sư gia có thể chỉ mới là cảnh giới Đại Thiên Tôn!
Dựa theo lời nói của sư tôn, ở trong Trung Tam Thiên, sư gia chính là cường giả tuyệt đỉnh.
So với người trước mắt, nhìn sao cũng thấy không thích hợp.
Tần Ninh nhìn về phía hai người, nghiêm túc nói: “Chẳng lẽ Trần Nhất Mặc không nói cho các ngươi biết, ta chỉ ở lại trong Trung Tam Thiên vạn năm, sớm đã chuyển kiếp rồi sao?”
Hai người đồng thời lắc đầu.
“Vậy hắn ta không nói cho các ngươi, tương lai ta sẽ trở về?”
Hai người lại lắc đầu.
“Vậy…”
Duẫn Khả Vi cắt ngang Tần Ninh, nói: “Ngươi đừng nói nữa, tin tức mà chúng ta biết được về sư gia từ trong miệng sư tôn, còn không bằng biết được từ trong miệng người ngoài”.
“…”
Lúc này, Tần Ninh không còn gì để nói.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/318571/chuong-6322.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.