Dần dần, tiếng kêu thảm thiết của Tề Nhiễm Ngọc, biến mất không thấy đâu.
Lúc này Liễu Văn Truyền xách hai cái xác, đi tới trước người Tần Ninh.
"Tần Ninh... Tần công tử".
Lúc này Liễu Văn Truyền chắp tay nói: "Giết xong hết rồi!"
"Giết xong hết rồi sao?"
Tần Ninh vẫn thản nhiên nói: "Ta thấy, người muốn giết ta, còn chưa chết hết".
Lời này vừa nói ra, Liễu Văn Truyền liền hiểu ngay.
Người nhà họ Lăng.
Đám người Lăng Nghiêu, Lăng Sơn Tuyền, Lăng Vạn Thanh cùng với Lăng Vân Nhạc, sắc mặt thoáng thay đổi.
"Ngươi chớ làm bậy!"
Lăng Nghiêu quát lên: "Nhà họ Lăng ta ở đại lục Cửu Nguyên, còn có vài bên thế giao, nếu ngươi dám làm bậy, thì cứ chờ chết đi!"
Lời này, là nói với Tần Ninh.
Chẳng qua Tần Ninh căn bản không rảnh để ý.
Làm bậy?
Cũng không phải là hắn ra tay giết người.
Liễu Văn Truyền không nói nhiều lời, giơ tay chém xuống, trực tiếp chém về phía đám người Lăng Nghiêu.
Lăng Nghiêu cùng lắm chỉ là cảnh giới Tiểu Đế tôn tam phẩm.
Mấy người Lăng Sơn Tuyền kia, cũng cùng lắm là Tiểu Đế Tôn nhất phẩm, nhị phẩm, về phần những võ giả khác của nhà họ Lăng, nhiều nhất là cảnh giới Đại Thần Tôn, căn bản không đáng nhắc tới.
Mấy vị Tiểu Đế Tôn nhất phẩm đến các đệ tử cấp tam phẩm khác bên cạnh Liễu Văn Truyền, rối rít ra tay.
Giờ khắc này, đám người Hồng Đào cũng đi tới sau lưng nhóm Tần Ninh.
Lúc này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/318524/chuong-6275.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.