"Lắm lời quá, bảo ngươi đi thì cứ đi đi".
Cảnh Vân Hà giận dữ hét: "Nếu còn chậm trễ, ta sẽ chém đầu ngươi".
Nghe thấy thế, đội trưởng dẫn đầu không dám nói hai lời, trong nháy mắt đã lui về.
Tần Ninh cũng không nói gì, chỉ điều khiển Cửu Anh đuổi theo.
Những tiếng xé gió vù vù vù không ngừng vang lên.
Xuyên qua ngoại thành, đi vào nội thành.
Chỉ thấy phía trước có những khu kiến trúc rộng lớn hùng vĩ xuất hiện ở trước mắt.
Nhà họ Cảnh ở trong Tĩnh Nguyên thành, có thể nói lại là tòa thành bên trong tòa thành.
Toàn bộ nhà họ Cảnh gần như chiếm cứ một phần tư địa thế của Tĩnh Nguyên thành, thậm chí trong phủ đệ còn có mấy ngọn núi cao ngàn trượng, giống như được vận chuyển đến đây vậy.
Tần Ninh dừng bước chân lại, đứng vững trước Cảnh phủ.
Mà không bao lâu sau, một khí thế mạnh mẽ đột nhiên phóng từ trong Cảnh phủ lên tận trời.
"Khốn kiếp".
Một tiếng gầm thét truyền khắp toàn bộ trong ngoài phủ đệ.
Ngay sau đó, chỉ thấy một bóng người bay lên không.
Người đó mặc một bộ đồ màu xanh đậm, bao trùm lên trên cơ thể mạnh mẽ.
Tộc trưởng nhà họ Cảnh - Cảnh Vân Hải.
Huynh trưởng của Cảnh Vân Hà.
Tần Ninh nhìn một cái, chỉ cảm thấy Cảnh Vân Hải trước mắt đúng là hơi giống với Cảnh Vân Hà.
"Tần Ninh".
Cảnh Vân Hải quát: "Ngươi tới để chịu chết sao?"
Khi Cảnh Vân Hải vừa dứt lời,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/318444/chuong-6195.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.