Tổng cộng có hơn mười gian nhà gỗ được xây dựng khá cầu kỳ, mỗi một căn nhà đều có trận pháp bao quanh, trông cực kỳ cao siêu.
Trận pháp này dường như đã có tồn tại từ rất lâu rồi, nó bảo vệ cho ngôi nhà gỗ không bị thời gian ăn mòn.
Lão đạo sĩ bắt đầu điều tra từng căn nhà gỗ một.
“Tần công tử, ngươi mau nhìn xem”.
Hình như lão đạo sĩ có phát hiện lớn gì đó, ông ta không nhịn được kinh ngạc hô lên.
Tần Ninh đi theo lão đạo sĩ tiến vào một căn nhà gỗ.
Chỉ thấy trong phòng khách, trước bàn gỗ là một bộ hài cốt đang lẳng lặng ngồi đó.
Thi thể kia không có máu thịt, chỉ có duy nhất xương cốt, người nọ ngồi trước bàn, trong tay cầm một cây bút, dường như đang ghi chép cái gì đó.
Trước bàn, trên thẻ tre ghi chép rất nhiều ký tự.
Dưới lớp quần áo mục nát của cỗ thi thể, có thể nhìn ra được xương cốt ở vị trí ngực có màu tối đen như mực.
“Trúng độc mà chết…”
Lão đạo sĩ nhìn thoáng qua thi thể, rồi lại nhìn thẻ tre.
Chỉ thấy trên đó viết rất nhiều chữ, nét chữ còn có chút hỗn loạn.
Lão đạo sĩ bắt đầu đọc lên.
“Ta là Thánh Dật Phi!”
Lão đạo sĩ vừa đọc đến đây cả cơ thể ông ta đã nhảy dựng lên.
“Nương nó!”
Lão đạo sĩ không nhịn được mà phun ra câu chửi tục.
Tần Ninh ở một bên nhíu mày.
“Tại sao ngươi lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/318413/chuong-6164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.