Chấn động dữ dội khiến lòng người khiếp sợ.
Tại vùng đất Cửu Châu, mặc dù cảnh giới Đại Thiên Tôn không bằng cấp bậc Tiểu Thần Tôn, thế nhưng cũng đã là một sự tồn tại tương đối cường đại.
Từng cái gai gỗ lập tức chém giết Tần Ninh.
Lúc này, Trầm Uyên kiếm phóng ra từng luồng kiếm khí, chống lại những cái gai kia.
Thế nhưng, trong lúc gai gỗ quét qua, rốt cuộc vẫn có mấy cái xuyên qua phòng ngự của Tần Ninh, đến trước người hắn.
Nhìn thấy cảnh này, lông mày của lão đạo sĩ dựng đứng lên.
Tuy rằng Tần Ninh rất lợi hại, nhưng dù sao cũng chỉ là Đại Thiên Tôn sơ kỳ.
Mà Cảnh Địch Phi chính là cảnh giới Đại Thiên Tôn hậu kỳ.
Giữa hai người tồn tại khoảng cách về cảnh giới, chênh lệch thực lực đương nhiên cũng không nhỏ.
Tần Ninh nhìn mấy cái gai gỗ bất ngờ lao tới trước người, bên ngoài cơ thể lóe lên ánh sáng.
Trong khoảnh khắc, chỉ thấy một cái Long Thủ há miệng ra, răng rắc, cắn nát mấy cái gai gỗ.
Cơ thể Tần Ninh vẫn yên yên ổn ổn đứng vững tại chỗ.
Ánh mắt Cảnh Địch Phi ngây dại.
Đỡ được?
Đó là pháp thân của Tần Ninh sao?
Sao lại kỳ quái như thế, giống như đầu của một con rồng ngự trên vai.
“Hừ!”
Cảnh Địch Phi hừ lạnh, bàn tay nắm chặt.
Trong tay gã ta lập tức xuất hiện một cái trường cung làm bằng gỗ, trường cung kéo căng, tụ lực, trong thân cung xuất hiện một mũi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/318403/chuong-6154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.