“Đúng lúc chúng ta gặp được Hồng Hãn và Tề Húc ở chỗ này, mọi người cũng đang chờ ở đây cả”.
Cảnh Hạo Trung lập tức nói: “Cảnh Nguyên Xuân bị giết!”
“Cái gì?”
“Cái gì?”
Ba người Cảnh Địch Phi, Cảnh Vân Sênh và Cảnh Dung đều thay đổi sắc mặt.
Bị giết?
Tuy rằng Cảnh Nguyên Xuân là Tiểu Thiên Tôn tầng bảy thế nhưng dù sao cũng còn có hai mươi Tiểu Thiên Tôn khác đi cùng.
Hiện giờ, ở đâu có thể tìm thấy võ giả có thể chém giết được đội ngũ gồm hai mươi Tiểu Thiên Tôn?
Cho dù là có thì cũng là một số tán tu trong các châu, nhưng bọn họ căn bản không dám đắc tội với nhà họ Cảnh.
Cảnh Địch Phi hừ một tiếng rồi nói: “Trên người Cảnh Nguyên Xuân có Hoá Ảnh Châu của nhà họ Cảnh chúng ta, nếu như không phải là bị giết trong nháy mắt thì hẳn là có cơ hội mở Hoá Ảnh Châu”.
“Ừm”.
Cảnh Hạo Trung gật đầu nói: “Quả thật là để lại một đoạn hình ảnh, sau khi tìm thấy ta mới gọi các ngươi lại một chỗ để mọi người cùng nhau xem”.
Cảnh Hạo Trung nói xong thì lấy một viên châu ra.
Hoá Ảnh Châu là bảo khí Chí Tôn độc quyền của nhà họ Cảnh, có thể ghi lại một số hình ảnh, thế nhưng nó vô cùng quý giá và cũng có khuyết điểm lớn.
Thông thường, chỉ có võ giả là đệ tử nòng cốt của nhà họ Cảnh, đi ra ngoài làm nhiệm vụ cực kỳ nguy hiểm mới có tư cách nhận được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/318376/chuong-6127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.