"Suy nghĩ đó rất hay, thế nhưng bảo đan bế mạch lại chú trọng vào chữ “bế”, về kinh mạch...", Tần Ninh chậm rãi giảng giải, Dược Thập liên tiếp gật đầu.
Thật lâu sau, Dược Thập mới đột nhiên tỉnh ngộ, nhìn về phía Tần Ninh, không nói gì thêm mà bắt đầu làm dựa theo lời Tần Ninh nói.
Nhìn thấy hành động của cô ta, Tần Ninh chỉ cười không nói gì.
Thời gian từ từ trôi.
Bên ngoài phòng luyện đan.
Đám đan sư tứ phẩm của Phù Dung lâu thi nhau vây quanh người lâu chủ.
"Lâu chủ, lâu chủ, người trẻ tuổi này là ai thế?"
"Đúng vậy đúng vậy, đan thuật của hắn không phải là thứ mà chúng ta có thể so sánh được".
"Đúng, câu nào hắn nói cũng đều rất cao siêu".
Lúc này từng vị đại sư đều vô cùng kinh ngạc.
Hồng Phù Dung nhìn mấy vị đan sư bình thường đều vênh mặt hất hàm sai khiến các võ giả trong lâu, trong lòng cũng cảm thấy buồn cười.
Mấy vị đại sư này vô cùng kiêu ngạo, đúng là ở trong Linh Nguyên Châu, đan sư Chí Tôn tứ phẩm có địa vị cao thượng, chỉ là lần này xem như đã bị Tần Ninh làm cho chấn động rồi.
"Bên ngoài bầu trời có bầu trời khác, người tài có người tài hơn, mấy người các ngươi cả ngày ở trong Phù Dung lâu, cao cao tại thượng đã quen, cũng luôn kiêu ngạo với những người khác!"
Hồng Phù Dung chậm rãi nói: "Vị tiên sinh này là khách quý của ta, đương nhiên là không thể nói thân phận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/318205/chuong-5956.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.