Tần Ninh cũng không đi dạo nữa mà trở về Phù Dung lâu.
Ngay khi Tần Ninh vừa về tới nơi không bao lâu, Hồng Phù Dung trong chiếc váy dài đỏ, dáng người thướt tha, đầy đặn đã bước nhanh tới.
Nhìn thấy Tần Ninh an toàn không sao cả, cô ấy mới nhẹ nhàng thở ra một hơi.
“Tiên sinh!”
Hồng Phù Dung lập tức nói: “Trong thành Phù Dung lại xuất hiện sự việc này, Phù Dung nhất định sẽ điều tra rõ ràng”.
Tần Ninh khoát tay nói: “Thiên Tàm Độc Thiềm Thừ cũng không dễ tìm, trong Cửu Nguyên Vực, nó chỉ sống ở những khe núi âm u, rất khó tìm thấy”.
Hồng Phù Dung đã hiểu ra.
“Độc mà Hác Kỉ Suất trúng, chính là độc của Thiên Tàm Độc Thiềm Thừ sao?”
Tần Ninh gật gật đầu nói: “Đây là độc tố chủ yếu, còn những loại độc tố khác không dễ phán đoán, Dược Thập đâu?”
“Không biết…”
Không biết?
Nhìn thấy biểu cảm của Tần Ninh, Hồng Phù Dung nói ngay: “Thực lực của cô gái kia còn mạnh hơn so với ta, ta…không điều tra được…”, Tần Ninh xua tay.
“Dẫn ta đến chỗ Hác Kỉ Suất nhìn xem!”
“Vâng…”, đi lòng vòng một lúc, cuối cùng cũng phòng luyện đan của Phù Dung lâu.
Lúc này, mấy vị đan sư Chí Tôn tứ phẩm trong Phù Dung lâu thấy Hồng Phù Dung xuất hiện thì khom người hành lễ.
Hồng Phù Dung khoát tay, cô ấy nhìn về phía Tần Ninh nói: “Trong Phù Dung lâu không có đan sư ngũ phẩm, chỉ có tứ phẩm…”
Tiểu Chí Tôn! Đại Chí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/318196/chuong-5947.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.