Linh Thiên Triết cười haha nói: “Huynh nói sao thì chính là vậy đi, nhưng mà sau này huynh phải chuẩn bị cho đệ mấy viên Trú Nhan Đan đấy, để đệ vĩnh viễn bảo tồn tuổi xuân”.
“Đều đã là ông nội của mấy đứa nhỏ rồi mà còn muốn cải trang thành thiếu nam?”
Tần Ninh cười nhạo nói: “Trở về để ta tìm cho đệ một người bạn già còn được”.
Hai người vui vẻ trò chuyện ở phía trước.
Phía sau, mấy vị tiểu bối nhà họ Linh mang vẻ mặt vô cùng kỳ lạ.
Tần Ninh và Linh Thiên Triết.
Một người có vẻ ngoài tầm hơn hai mươi tuổi.
Một người nhìn qua trên dưới năm mươi tuổi.
Thế nhưng khi hai người bọn họ nói chuyện với nhau từ nãy đến giờ, lại thoải mái giống như huynh đệ…Loại cảm giác này, thực sự rất kỳ lạ.
Trước cửa thành, Liễu Thông Thiên đã dẫn người đứng chờ đợi ở đó.
“Tần công tử”.
Nhìn thấy Tần Ninh an toàn trở về, Liễu Thông Thiên cũng nhẹ nhàng thở ra.
Trên thực tế, ông ta đã sớm nhận được tin tức.
Chỉ là không dám tin.
Có điều nghĩ lại thì dù sao người đó cũng là Tần Ninh, ông ta liền tin.
“Ừm”.
Tần Ninh trực tiếp nói: “Việc mà ta bảo ngươi sắp xếp, đã làm xong chưa?”
“Vâng”.
Liễu Thông Thiên ghé sát vào tai Tần Ninh, nhỏ giọng nói: “Đã phái người bao vây trong ngoài nhà họ Hứa, bốn phía thành trì cũng đã sắp xếp võ giả Linh Ngự môn, nhưng chúng ta không có đủ người…”, Tần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/318171/chuong-5922.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.