Hác Kỉ Suất chợt cảm thấy sau lưng lạnh buốt, liền quay sang nhìn sư tôn, ánh mắt kia như muốn làm thịt hắn ta, lúc này hắn ta liền cười làm lành, không dám nói câu nào.
Ầm... Bên trong võ trường, khí Chí Tôn bộc phát, Hứa Minh Thông và Diệp Nam Hiên đều phóng pháp thân ra.
Khí thế kinh khủng lập tức lan rộng.
Hai bóng người vừa chạm đã tách ra, khí Chí Tôn phun trào quanh thân mãi chưa tiêu tan.
Diệp Nam Hiên thở hồng hộc, nhưng vẻ mặt lại bình tĩnh lạ thường.
"Đại Chí Tôn hậu kỳ đúng là lợi hại, sức mạnh pháp thân mạnh hơn trung kỳ không chỉ gấp mười lần".
Diệp Nam Hiên nói thầm.
Pháp thân của Hứa Minh Thông giống như là một pho tượng, khắc hoạ bộ dáng của chính bản thân ông ta, giờ phút này bao trùm ở bên ngoài cơ thể, uy phong lẫm liệt.
"Trung kỳ và hậu kỳ chỉ khác một chữ, nhưng thực lực lại chênh lệch gấp mười, Linh Ngự môn muốn xả giận cho nhà họ Linh thì cũng phải nhìn xem mình có đủ tư cách hay không".
"Ta cảm thấy đủ tư cách!"
Diệp Nam Hiên vung trường đao lên, cực kỳ có khí thế, cười haha nói: "Sư tôn bảo ta ra tay chính là vì để làm nhà họ Hứa các ngươi phải sợ, ta cảm thấy rất đủ tư cách!"
"Ngu dốt!"
Hứa Minh Thông hừ lạnh, bàn tay nắm lại, lúc này pháp thân ngưng tụ thành một luồng sức mạnh dễ nổ, trong nháy mắt đã lao thẳng về phía Diệp Nam Hiên.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/318121/chuong-5872.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.