Hai người đứng trên võ trường.
Hứa Lập Phong cười nhạo nói: “Linh Doãn Văn, từ Thánh Vị đến Tôn Vị, ngươi từng ba lần bại dưới tay ta, trong lòng vẫn chưa sinh ra bóng ma tâm lý sao?”
Đây không phải là lần đầu tiên hai người giao chiến, lúc trước, trong quận Linh Tiên, từ nhỏ đến lớn nhà họ Linh và nhà họ Hứa vẫn luôn bất hoà, hai người lại xấp xỉ tuổi nhau, vì thế giữa bọn họ xảy ra không ít lần tranh đấu.
Đều là Linh Doãn Văn bị đánh bại.
Hứa Lập Phong nhìn kẻ bại trận dưới tay mình tự tin khiêu chiến mình như vậy, trong lòng không khỏi dâng lên cảm giác buồn cười.
“Bóng ma?”
Linh Doãn Văn mở miệng nói: “Tất nhiên là có, cho nên ta mới muốn phá vỡ bóng ma của mình”.
Mấy tháng vừa qua, khi Tần Ninh dạy dỗ, hắn ta cũng phát hiện ra sức mạnh tinh thần của hắn ta không đủ, sau khi hỏi rõ ràng, Tần Ninh mới nói, nếu như sau này muốn trở thành cường giả, điều tất yếu là phải thoát khỏi bóng ma trong lòng mình.
Đó chính là chiến thắng Hứa Lập Phong.
Cho nên lần này, mặc dù Hứa Lập Phong không khiêu chiến hắn ta, hắn ta cũng sẽ chủ động khiêu chiến.
Đó là vấn đề tu hành của riêng mình, hắn ta phải tự giải quyết.
Linh Doãn Văn cũng không hoạt bát như Linh Phi Dương và Linh Phi Phỉ, hắn ta trầm mặc ít nói, ở chung với Tần Ninh mấy tháng, hắn mang đến cho hắn ta cảm giác như được một người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/318106/chuong-5857.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.