Giờ phút này đám võ giả của Nhất Kiếm các, Thanh Minh, Võ Môn, Thanh Tiêu Thiên, Dịch Thiên Các đều bị đẩy lui, người có thực lực khá thấp thậm chí còn chết tại chỗ.
Một vị Thiên Thánh Đế đỉnh cao có thể nói là thần nhân dốc hết sức bộc phát, toàn bộ trời đất cũng phải run rẩy theo.
Thanh Tiêu Đại Đế cầm Cửu Tiêu Kim Xử và Thanh Diễm Nguyên Đỉnh trong tay, hai xích sắt lao ra từ hai bên người, dài ra hơn trăm trượng.
Vừa rồi còn là xích sắt thô to trăm mét, giờ phút này đã hóa thành lớn bằng ngón cái.
Mà lúc này nhìn Thanh Tiêu Đại Đế tuyệt đối không giống như là Thánh Nhân cổ đại, ngược lại trông giống ác ma đi lại giữa Địa Ngục hơn.
Tháp cao bị phá hủy, tất cả mọi người đều xuất hiện ở xung quanh sơn cốc.
Bốn phía không ngừng vang lên những tiếng kêu thảm thiết.
"Thanh Tiêu Đại Đế không chết?"
Diệp Nam Hiên trợn mắt há mồm.
Vẫn may, may mà mấy năm nay mình không thể mở chỗ đó ra được.
Nếu không vừa đối mặt, mình chỉ có thực lực Thánh Đế viên mãn, chắc chắn sẽ bị tên kia cho nổ tung đi?
Mà Tần Ninh lại không nói một lời.
Đồng thời, từng tiếng xé gió đột nhiên vang lên từ phía xa.
Đám người của Cửu Tinh Các, Tu La điện, Huyết tông, Thiên Diễn tông, U Minh cốc, thế gia Hiên Viên đều tập trung đến đây.
Vốn dĩ bọn họ chỉ để ý đến hành động của đám người Tần Ninh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/317748/chuong-5499.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.