Thanh niên nhìn về phía đám người thì càng kinh sợ hơn.
“Vãi nhái!”
Trong lúc nhất thời, bàn tay nắm cổ của thanh niên bất giác mạnh hơn, làm cho mặt Tần Ninh càng đỏ.
Nhưng hắn ta không hề để ý điều này mà nhìn ra hơn trăm người trước mặt.
“Lý Huyền Đạo, ông đây còn chưa tới tìm ngươi so tài mà ngươi đã tới rồi?”
“Thời Thanh Trúc, đại mỹ nữ, có rảnh thì đi uống rượu ngắm trăng với ta nhé?”
“Tinh Nhiễm Thiên, sao ngươi lại ở đây? Ông đây muốn khiêu chiến ngươi, ngươi lại từ chối, bây giờ chúng ta tỉ thí luôn đi!”
Diệp Nam Hiên bô bô nói hết, nhìn những người quen biết mình, lần lượt mở miệng.
“Sao các ngươi lại ở đây hết vậy?”
Một hồi lâu sau, thanh niên mới kịp phản ứng: “Cái đệch, hay là các ngươi cũng bị Ma tộc ép đến đây rồi?”
Lý Huyền Đạo nhìn hắn ta, vội vàng nói: “Diệp Nam Hiên, đừng kích động, mau thả sư tôn ra đã!”
“Sư tôn? Sư tôn nào? Sư tôn của ai?”
Diệp Nam Hiên nhìn Tần Ninh ở trước mặt mình, gãi đầu cười: “Lý Huyền Đạo, ngươi mới nhận thêm một sư tôn à?”
Lời này vừa ra, dám người câm nín.
Lúc này, không một ai muốn tầm bảo nữa mà chỉ đứng một bên hóng chuyện.
Chuyện này hay ho rồi đây.
Diệp Nam Hiên không chết!
Thế mà lại trốn ở đây!
Nhưng bóp cổ chính sư tôn của mình thì chắc cũng chỉ có mình hắn ta có "cơ hội" làm điều này thôi!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/317727/chuong-5478.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.