"Đại Sơn, danh tiếng bây giờ của Dịch Thiên Các đã vang vọng khắp mười thánh vực, nhưng cũng quá không tử tế cho lắm, bên trong thánh vực Thiên Hồng căn bản không thấy được phân các của Dịch Thiên Các các ngươi, xem thường người ta quá đấy!"
"Bây giờ Thanh Minh trong thánh vực Thiên Hồng phát triển, đang rất cần sự ủng hộ to lớn...", Dịch Đại Sơn nghe vậy thì vỗ bả vai Tần Ninh: "Trời, ngươi phải nói sớm đi chứ, phân các của Dịch Thiên Các ở thánh vực Thiên Hồng đều được đổi tên, Thanh Minh đúng không?"
"Ờm... Vân Tiêu...", "Cha!"
Dịch Vân Tiêu đi tới.
"Sau này nhớ mở thêm nhiều phân các trong thánh vực Thiên Hồng, giao dịch qua lại, nâng đỡ Thanh Minh phát triển".
"Vâng, sau này con sẽ làm!"
"Đừng để sau này, tên nhóc thối, bây giờ liền phái người đi làm ngay".
Dịch Đại Sơn trực tiếp mắng: "Chuyện mà Tần thúc của ngươi tự mình há mồm nói, ngươi phải đi làm ngay lập tức".
"Vâng!"
Dịch Vân Tiêu gãi đầu một cái, vẻ mặt bất đắc dĩ.
Mấy năm gây đây cha già không ra khỏi cửa bao giờ, lần này... nghe được tin tức của Tần Ninh liền chạy đến ngay.
Hóa ra là có quan hệ này! Chưa bao giờ thấy cha già để ý đến người nào như thế hết.
Dịch Đại Sơn vỗ bả vai Tần Ninh, thấp giọng nói: "Lão đệ à, đám con cháu này của ta đúng là không nên thân, bây giờ Dịch Thiên Các còn đang mạnh mẽ, thế nhưng đến khi ta cưỡi hạc qua Tây Thiên, ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/317712/chuong-5463.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.