Trong nháy mắt, các phương đều chuẩn bị sẵn sàng trận địa.
Tần Ninh ra tay.
Di tích sắp mở ra.
Ai cũng đều nhìn thấy được sức mạnh của Tần Ninh.
Đám người lại đi tới chỗ có chày vàng và đỉnh.
Nhưng có tiền lệ là trận pháp của ba đại sư vừa nãy, lần này, bọn họ đều đứng cách ngoài vạn mét, sợ bị tác động đến, mất luôn mạng nhỏ.
Tần Ninh cũng không để ý đến chuyện này.
Thời Thanh Trúc và Lý Huyền Đạo đứng ở hai bên trái phải của hắn, Thánh Đế các phương cũng lần lượt tụ lại.
Ba vị đại sư Chúc Hải Hiên, Mạc Khai Nguyên, Bùi Văn Giác muốn đến gần Tần Ninh để xem cho rõ hơn.
“Tần công tử, trận này ẩn chứa thiên biến vạn hóa, có thể nói là thay đổi trong nháy mắt, ba chúng ta không bắt nổi lúc trận pháp này ổn định”.
Bùi Văn Giác thở dài nói: "Tần công tử cẩn thận thì hơn".
Tần Ninh khẽ mỉm cười: “Yên tâm, ta biết mà”.
“Thanh Tiêu Đại Đế để lại trận này cũng không phải trận pháp thời nay, mà là một thủ đoạn từ kỷ nguyên trước”.
“Đại trận này không cố định mà di động, đồng thời còn kết nối với núi non sông suối, mây gió xung quanh, biến ảo mọi lúc”.
“Có một người đứng ở đây thì có một cách phá trận riêng, nhưng nếu mười người đứng ở đây thì sẽ là một cách khác”.
“Trận pháp này được xưng là quỷ trận!”
Tần Ninh nhìn ba vị đại sư, cười nói: “Mặc dù ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/317652/chuong-5403.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.