Thấy cảnh ấy, Thời Thanh Trúc nhẹ nhàng đưa tay ra.
Nhất thời, hơn mười hạt đen bay ra như bị cố định giữa không trung, không thể nào di chuyển.
Mà một khắc sau, cả mười hạt đều nổ tan tành.
Nhưng mà, như bọt nước nổ vỡ, những hạt màu đen kia vẫn chưa thể bộc lộ uy lực.
Mọi người đều thay đổi sắc mặt.
Tứ đại Thanh Sứ lập tức đến bên cạnh Thanh Tử Thu.
Thời Thanh Trúc lạnh lùng nói: "Thanh Tử Thu..."
"Lão phu có chết cũng phải kéo theo Thanh Tư Nguyên, khiến cho ngươi không thoải mái".
Thanh Tử Thu nhìn Tần Ninh, phẫn nộ quát: "Tần Ninh, ngươi sẽ chết không yên lành."
Tần Ninh nhìn về phía Thanh Tử Thu, cũng cười nói: "Cổ độc này, ta có thể giải được. Ngươi cho rằng ta thật sự cần thuốc giải của ngươi sao?"
Lúc này, bốn vị Thanh Sứ lập tức ra tay, kiềm chế hai bên Thanh Tử Thu.
"Dẫn đi, điều tra rõ ràng, tất cả những người có liên quan tới chuyện này, nghiêm trị không tha".
Thời Thanh Trúc quát lên.
Mấy vị trưởng lão còn lại đều im lặng cả.
Thời Thanh Trúc nói tiếp: "Vậy mà việc này lại xảy ra trong Thanh Tiêu Thiên, xem ra thường ngày ta quá rộng rãi với các ngươi rồi".
"Lăng Thi Mạn, ta giao toàn quyền xử lý việc này cho ngươi".
"Dạ!"
Thời Thanh Trúc nhìn xung quanh, nói: "Tất cả giải tán đi!"
Mọi người nghe lệnh, lập tức giải tán.
Lúc này, Thời Thanh Trúc mới đi đến trước mặt Tần Ninh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/317604/chuong-5355.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.