"Bắc Phong... Bắc Phong..."
Ánh mắt Tần Ninh co rụt lại, sát khí trong mắt tràn ngập ra.
"Liễu Vạn Quân!"
Bốn vị lão tổ Võ Hi, Thần Hi cũng trợn mắt há hốc mồm, đám người còn lại hoàn toàn trợn tròn mắt.
Liễu Vạn Quân cũng thành người của bọn họ?
Dạ Địch đại tôn khẽ cười nói: "Ta đã nói rồi, chỉ dựa vào bốn tộc các ngươi thì sao có thể hoàn thành chuyện lớn này được? Chúng ta ra tay, đương nhiên là phải đảm bảo không có sơ sót gì".
"Liễu đường chủ, sau chuyện lần này, ngươi sẽ là môn chủ Võ Môn, tộc Dạ Ma ta sẽ dùng hết sức để nâng đỡ ngươi".
Dạ Địch thản nhiên nói.
Sắc mặt bốn vị Võ Hi vô cùng khó coi.
"Dạ Địch đại tôn, ngươi đã nói... Võ Môn không còn tồn tại, bốn tộc chúng ta sẽ quản lý thánh vực Đại Võ".
"Ta đổi ý rồi, được không?", Dạ Địch đại tôn khẽ cười nói: "Võ Môn và bốn tộc cùng tồn tại, bốn người các ngươi và đường chủ Liễu Vạn Quân sẽ cùng nhau quản lý thánh vực Đại Võ".
Sắc mặt bốn vị lão tổ liên tục biến hóa.
Mà Liễu Vạn Quân lại nhìn về phía Tần Ninh, chắp tay nói: "Tiên sinh, nhiều năm không gặp".
"Đúng vậy... Mấy vạn năm rồi..."
Tần Ninh nhìn về phía Liễu Vạn Quân, lẩm bẩm nói: "Ta cũng đã nghĩ lòng người sẽ thay đổi, chỉ là không ngờ ngươi cũng sẽ thay đổi..."
Liễu Vạn Quân lại chắp tay nói: "Con người đều sẽ biến đổi, cả đời Diệp Nam Hiên không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/317396/chuong-5147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.