“Làm sao? Cậy đông hiếp yếu à?”
Tiên Hàm hừ nói.
Giang Ngạo Tuyết phi thân mà đến, quát lên: “Đường Dục, là Đường Nhất Minh cố ý gây chuyện, Giang Ngạo Tuyết ta thích ai, ở bên ai, các ngươi liên quan gì!”
“Còn cố tình gây chuyện thì đừng trách ta không khách khí!”
Giang Ngạo Tuyết lúc này bộc phát khí thế Thánh Vương cửu hiền, khiến đám thanh niên xung quanh đều kinh ngạc hô lên.
“Nghe đồn rằng Giang Ngạo Tuyết đã đến Thánh Vương cửu hiền, không ngờ lại là thật”.
“Hay rồi đây, Liễu Nguyên Hằng, Võ Bình Tiêu, Thần Vũ đều không dễ chọc, giờ Giang Ngạo Tuyết cũng đã đến Thánh Vương cửu hiền”.
“Đại Võ Tài lần này đặc sắc rồi đấy!”
Chỉ là, Đường Dục thấy cảnh này, thần sắc lạnh lùng.
“Ngươi cho rằng chỉ có ngươi là đột phá à?”, Đường Dục cười khẩy nói.
Khí tức Thánh Vương cửu hiền cũng dần dần tái hiện.
Giang Ngạo Tuyết hoàn toàn không sợ, cũng không nhượng bộ.
Tiên Hàm đã hoàn toàn tức giận.
Đám khốn nạn này chỉ biết khinh bỉ người khác.
Hắn ta mới là Đại Thánh Vương, nếu là Thánh Vương tam hiền thì chắc chắn sẽ đánh được cái tên Đường Dục này.
Nhưng chênh lệch quá lớn, nếu là Thánh Vương lục hiền, hắn ta liều mạng dùng chiến khí thì còn đánh được, chứ cửu hiền thì thật sự không phải đối thủ.
Cả hai bên lúc này giằng co căng thẳng.
Một đoàn người bỗng nhiên xuất hiện.
“Haha, Đại Võ Tài còn chưa bắt đầu mà mọi người đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/317333/chuong-5084.html