Tần Ninh không còn giữ được sự kiên nhẫn, hắn quát: “Dùng sức đi”.
“Vâng!”
“Ối, nhẹ chút coi...”
“Dạ vâng!”
Đám người Tần Ninh cưỡi Phệ Thiên Giảo suốt quãng đường trở về Giang thành.
Mà giờ phút này, bọn họ đã leo xuống, đi vào Giang gia, chỉ thấy phía trước Giang gia bỗng xuất hiện hơn mười bóng người, bọn họ bước tới.
Giang Ngạo Tuyết dừng bước chân lại, nhìn về phía trước, nhịn không được sự kinh ngạc bèn nói: “Là tộc trưởng của Võ gia, Võ Côn!”
“Thật là kì quái, sắp tiến vào Võ Môn rồi, Võ Côn tới làm gì vậy?”
Nhưng vừa nói xong, Giang Ngạo Tuyết nhìn Tần Ninh, cô ta lại bỗng nhiên nhớ đến những lời mà Tần Ninh đã nói khi trước.
Đám người Võ Xương Nguyên muốn giết bọn họ.
Võ gia phái cường giả đến Giang gia để kéo dài thời gian!
Bây giờ...mọi thứ giống hệt như những gì Tần Ninh nói.
Lúc này, trước Giang phủ, không chỉ có một mình tộc trưởng Võ Côn, mà còn có một vị lão giả, thoạt nhìn cũng sắp phải gần đất xa trời, dù là Võ Côn thì cũng phải cung kính đứng sau lưng ông ta.
Lúc này, Giang Tĩnh dẫn Giang Hồng Nhạc, Giang Dật Phàm, Giang Du Khải, Giang Tử An đi ra nghênh đón.
Có thể làm cho một vị Thái thượng trưởng lão của Giang gia đi ra nghênh đón thì vị lão giả gần đất xa trời kia hẳn cũng là một vị Thái thượng trưởng lão của Võ gia.
Vào lúc này, có vẻ như đám người của Võ gia sắp rời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/317308/chuong-5059.html