Chỉ là vài ngày trước, Tần Ninh nói mình là Cuồng Võ Thiên Đế, là Thanh Vân Kiếm Đế, Phong Vô Tình vẫn không tin.
"Tần công tử không sao chứ?", Phong Vô Tình cười nói: "Vốn đã đến từ lâu, chỉ là đồ đệ của ngươi bảo cứ chờ đã, cho nên mới không ra tay".
Tần Ninh liếc Ôn Hiến Chi.
Ôn Hiến Chi thì nhìn chằm chằm Phong Vô Tình bằng ánh mắt u oán.
Tên ngốc này, không biết nói dối sao?
Chỉ là giờ phút này, Tần Ninh cũng không nói nhiều nữa mà đi đến trước thi thể của Lý Đạo Vân.
Chỉ thấy thi thể của Lý Đạo Vân trên mặt đất bắt đầu khô quắt, cuối cùng hóa thành một cái vỏ khô, lại không có bất kỳ máu thịt nào.
"Chuyện này..."
Phong Vô Tình, Ôn Hiến Chi đều vô cùng kinh ngạc.
Phong Vô Tình mở miệng: "Tộc Mị Ma!"
"Tộc Mị Ma? Là cái gì?", Ôn Hiến Chi hiếu kỳ nói.
Tần Ninh cũng rất là tò mò, Phong Vô Tình chỉ nhìn thi thể, làm sao lại có thể kết luận là tộc Mị Ma được?
Phong Vô Tình nhìn về phía hai người, giải thích: "Ta ở thánh vực Thiên Kiếm lâu rồi, phụ trách những chuyện trong ngoài Nhất Kiếm các rồi tập hợp lại cho Các chủ đại nhân".
"Mấy năm nay ta cũng hiểu không ít về bốn tộc Mị Ma, Dạ Ma, Viêm Ma, Huyết Ma".
"Sức chiến đấu của tộc Mị Ma xem như yếu nhất nhất trong bốn tộc, thế nhưng người của tộc này lại có thể dịch dung, không phải dịch dung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/317299/chuong-5050.html