Trong thánh vực Đại Võ này, cảnh giới Thánh Hoàng đã là cường giả, cảnh giới Thánh Tôn thì là cự đầu, còn Thánh Đế thì chính là trên cả vạn người.
Thánh Hoàng thất văn đủ để hoành hành thánh vực Đại Võ rồi.
Tần Ninh thấy thế thì cũng không phản ứng gì.
Khô Huyết Thánh Thương ngưng tụ huyết văn.
Oanh...
Tiếng nổ kịch liệt vang lên.
Võ Hoàng sải bước ra, thánh lực trong cơ thể điên cuồng càn quét.
Những thánh lực quanh người lúc này giống như bốc cháy lên, nhuộm đỏ bầu trời.
Mấy người Thần Phương Hứa, Phụng Thiên Khiếu dẫn theo Võ Xương Nguyên, Thần Viễn Chinh, Phụng Tùy nửa sống nửa chết vội vàng lui lại.
Phệ Thiên Giảo cũng thoải mái đưa đám Tiên Hàm kéo dài khoảng cách.
Trận giao chiến bây giờ không dành cho đám Thánh Vương bọn họ quan sát.
Tiên Hàm thấy vậy, sợ hãi nói: “Những gì ca nói đều là thật... Võ gia, Thần gia, Phụng gia và Đường gia thật sự muốn tạo phản sao?”
Sắc mặt của Giang Ngạo Tuyết, Giang Y Y và Giang Tiểu Tiểu đều tối đi.
Đây không còn là chuyện của riêng Giang gia nữa.
Mà liên lụy đến cả Võ Môn, toàn bộ thánh vực Đại Võ.
“Từ khi Cuồng Võ Thiên Đế hoành không xuất thế đến nay, lục đại gia tộc trong thánh vực Đại Võ liên hợp, cùng quy thuận dưới trướng Võ Môn, hợp tác lẫn nhau, giúp đỡ lẫn nhau, giúp cho võ đạo của thánh vực Đại Võ càng thêm mạnh mẽ!”
Giang Ngạo Tuyết không khỏi nói: “Đây là sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/317290/chuong-5041.html