Hai mươi ngày ở chung, Giang Ngạo Tuyết cũng không biết hình dung như thế nào về Tần Ninh nữa.
Một chữ thôi, giỏi!
Tần Ninh có thể nhìn rõ và chỉ ra rất nhiều thứ, hai người các cô mới có thể nghe hiểu, mặc dù chỉ là những câu rất bình thường nhưng qua miệng Tần Ninh lại như có ma lực thần kỳ.
Giang Ngạo Tuyết là thiên tài của nhà họ Giang, đã từng được tiếp xúc với Thánh Hoàng như phụ thân, Thánh Tôn như ba vị thái thượng, thậm chí là Thánh Tôn đỉnh cao như Vũ tổ, nhưng chưa bao giờ có cảm giác thế này.
Sợ rằng chỉ có Thánh Đế mới có thể so sánh với sự hiểu biết của Tần Ninh.
Nếu là một tháng trước nói ra câu này, chắc chắn cô ta sẽ không tin, nhưng bây giờ, cô ta gần như không tìm thấy lý do để không tin nữa.
Một tháng có thể thay đổi được một người sao?
Ban đần Tần Ninh nói có thể để cô ta giành được quán quân Đại Võ Tài trong vòng một tháng, cô ta căn bản không thể tin được.
Nhưng bây giờ, cô ta lại có lòng tin tuyệt đối!
"Cũng là do các ngươi gánh vác được áp lực".
Tần Ninh cười nói: "Hai mươi ngày qua nhìn như ngắn ngủi, nhưng trên thực tế dựa theo biện pháp này của ta, những người có thể chống đỡ được, sau này muốn bước vào Thánh Tôn cũng không khó".
Giang Y Y nghe vậy thì cười: "Vẫn phải cảm ơn ngươi, ngày đó chỉ là tiện tay cứu ba người các ngươi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/317275/chuong-5026.html