"Khụ khụ...", Tiên Hàm mở miệng nói: "Vừa rồi trái tim nhỏ của ta bị dọa sợ đến mức đập thình thịch, ta phải ngâm nước một lát để khôi phục".
"Ờm... Tiểu Tiểu, ta thấy nơi này rất rộng rãi, ngươi ở một bên, ta ở một bên, chúng ta không liên quan tới nhau, đều có thể ngâm mình, dưới mặt đất là thánh mạch có thể tăng cường sức khôi phục và thực lực".
Giang Tiểu Tiểu khó có thể tin.
Tần Ninh cũng không quan tâm nữa mà đi ra ngoài sơn cốc, tiện tay lấy ghế dựa, ấm trà của mình ra, thoải mái nhàn nhã nằm xuống.
Diện tích sơn cốc này cũng không lớn, chỗ sâu nhất chính là đầm nước, Tần Ninh cũng đã kiểm tra nhiều lần, không có vấn đề gì, chỉ có con đường này mới có thể ra vào thôi.
Canh giữ ở sơn cốc, bên trong sẽ không có nguy hiểm gì.
Mà không bao lâu sau, chỉ thấy một cái bóng đi đến chỗ này dưới ánh hoàng hôn, cũng thoải mái nhàn nhã lấy ra một cái ghế dựa, an ổn nằm ở phía trên, cặp móng vuốt lại ôm bình rượu đắc ý uống.
Chỉ là cái miệng vừa há ra, còn chưa kịp rót rượu vào trong đã bị lấy mất.
"Ngươi đã thấy con chó nào uống rượu bao giờ chưa?"
Tần Ninh cướp lấy bình rượu, mở giấy dán ra ngửi một hơi thật sâu rồi cười nói: "Kiếp thứ ba, là Cuồng Võ Thiên Đế, ta rất thích tay phải cầm đao, tay trái cầm rượu đánh nhau với người khác!"
"Bây giờ nghĩ lại cũng cực kì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/317270/chuong-5021.html