Trong Giang gia, cường đại mới là tất cả, không tồn tại đạo lý cha truyền con nối.
“Mau mau vào trong”.
Giang Du Khải dẫn theo Giang Y Y và Giang Tiểu Tiểu, cùng với Giang Du Văn, Giang Y Lâm tiến vào đình viện.
Sau khi bước vào đình viện mới phát hiện ra một quảng trường, mà cuối quảng trường là một đại điện, xung quanh đại điện cũng có không ít những hành lang thật dài, quanh co uốn lượn.
Dõi mắt nhìn theo, cả phủ đệ giống như một toà cung điện, vô cùng xa hoa.
“Không hổ là Giang gia!”
Phong Vô Tình tán thưởng nói: “Giang Du Khải thân là một trong bốn nhân vật nòng cốt của Giang gia, phủ đệ đã xa hoa, giàu sang như thế này rồi, nhiều năm trôi qua như vậy, Võ Môn thống lĩnh thánh vực Đại Võ, có thể nhìn ra được, việc tu hành võ đạo của cả thánh vực Đại Võ càng ngày càng cường đại hơn rất nhiều”.
Dưới sự dẫn dắt của hộ vệ Giang gia, ba người bọn họ được sắp xếp vào một viện riêng biệt, tuy nói là viện riêng biệt, nhưng cũng vô cùng sang trọng.
Một đường đi đến, ba người phát hiện ra, vẻn vẹn một mình tòa phủ đệ này đã có thể được xem là uy vũ bất phàm.
Diện tích của nó phải bằng ít nhất mười con phố trong Giang Thành ghép lại.
Mà đây cũng là nơi ở của nhóm đệ tử nòng cốt của Giang gia.
Sau khi ba người được sắp xếp thoả đáng, không lâu sau, Giang Tiểu Tiểu đã tới.
“Tỷ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/317201/chuong-4952.html