Mà chỉ nhìn những hộ vệ tới đón tiếp này, Thánh Vương cầm đầu, Thiên Thánh là thành viên cũng đủ để nhìn ra thực lực và địa vị của nhà họ Giang.
Đây là điều mà thánh vực Thiên Hồng hoàn toàn không có cách nào so sánh được.
"Đại tiểu thư, nhị tiểu thư!"
Mấy vị thống lĩnh hộ vệ Thánh Vương lần lượt đi ra.
Giang Y Y và Giang Tiểu Tiểu đồng thời gật đầu.
Tần Ninh đi theo đám người tiến vào trong thành.
"Phụ thân ta đâu?"
Trên đường, Giang Y Y mở miệng hỏi.
"Đại nhân đang ở trong Giang Thành, nhận được tin tức hai vị tiểu thư an toàn nên không đến, hai vị tiểu thư trở về trong tộc sẽ có thể nhìn thấy đại nhân".
Thống lĩnh hộ vệ kia vừa nói xong, sắc mặt Giang Y Y và Giang Tiểu Tiểu có chút buồn bã.
Giang Du Văn lại nói: "Từ tám trăm năm trước, Diệp đại nhân vừa đi đã không thấy tung tích, tình hình giữa thánh vực Đại Võ chúng ta và thánh vực Thiên Kiếm có chút căng thẳng, trong gia tộc có khá nhiều chuyện".
Ông ta vừa dứt lời, Phong Vô Tình lại khẽ giật mình nhìn về phía Tần Ninh, truyền âm nói: "Lúc ấy ta rời khỏi thánh vực Thiên Kiếm, Diệp Nam Hiên đã đến khiêu chiến đại nhân nhà ta, tám trăm năm trước..."
"Chẳng lẽ chúng ta đã lang thang tám trăm năm trong thời không?"
Tần Ninh nghe vậy cũng hơi biến đổi sắc mặt.
Từ xưa đến nay, thời không là thứ thần bí nhất.
Thời gian và không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/317191/chuong-4942.html