“Đúng vậy!”, Giang Tiểu Tiểu nói: “Tần Ninh cũng đã uống nó, cho đến bây giờ, tỷ tỷ cũng không thấy có gì khác thường, nhất định là không có vấn đề gì rồi đúng không? Hắn cũng không có ý định làm hại chúng ta, bây giờ lại bị chúng ta liên luỵ, tỷ tỷ, tỷ nhẫn tâm sao?”
Nghe được những lời này, Giang Y Y trầm mặc.
Giang Y Lâm quát: “Đi mau, Giang Nhạc thúc thúc đã dùng tính mạng của mình để tranh thủ thời gian cho chúng ta”.
“Từ từ!”
Giang Y Y nhìn về phía mấy người họ, nói: “Các ngươi mang ba người Tần Ninh theo đi”.
“Y Y…”
“Y Lâm tỷ…Nếu như chúng ta không thể nào chạy thoát, mang theo ba người bọn họ cũng không có ảnh hưởng gì lớn”, Giang Y Y kiên định nói.
“Vậy thì nhanh lên”.
Giang Y Lâm thúc giục nói.
Mấy bóng người đã xuất hiện trước mặt ba người Tần Ninh, không nói hai lời, trực tiếp nâng ba người lên, chạy như bay rời đi.
Ngay cả cơ hội mở miệng nói chuyện cũng không có, Tần Ninh bị người ta vác lên.
Được rồi!
Thật đúng như lời Ôn Hiến Chi nói, ba người bọn họ…thật sự là kẻ vô dụng!
Mười mấy người đẩy nhanh tốc độ, lao ra khỏi rừng đào.
Tần Ninh muốn mở miệng nói chuyện, nhưng lại bị người ta vác lên, căn bản là không nói nên lời, thậm chí, mấy cái xương cốt trong cơ thể vất vả lắm mới chữa trị được suýt chút nữa cũng muốn nứt ra.
“Ha ha, quả nhiên, hộ vệ của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/317159/chuong-4910.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.