“Ta là Giang Tiểu Tiểu!”
Tiểu cô nương nói: “Còn đây là tỷ tỷ của ta, Giang Y Y”.
Sau đó, cô gái áo tím đột nhiên nói: “Tiểu Tiểu, sao muội có thể tùy tiện nói tên cho người khác biết như vậy?”
“Y Lâm tỷ tỷ, không sao dâu mà...”
Giang Y Y lúc này nhìn Tần Ninh, nói: “Bọn họ bị thương nghiêm trọng như vậy, sẽ không làm gì được chúng ta đâu...”
“Hai đứa nhà muội đúng là!”
Cô gái áo tím bất đắc dĩ nói.
Sau đó, cô ấy cúi xuống, nhìn Tần Ninh, một chút phong cảnh hiện lên trước mắt hắn.
Cô gái áo tím lạnh lùng nói: “Nói cho cùng thì vẫn là chúng ta cứu mạng các ngươi, nếu các ngươi dám có ý xấu... ta sẽ giết các ngươi!”
Tần Ninh cười khổ: “Cô nhìn ta như vậy rồi thì sao còn ý xấu được chứ?”
Cô gái áo tím quay người rời đi.
“Ngươi đừng quan tâm, Y Lâm tỷ lúc nào cũng cẩn trọng như vậy đó, đều là vì sự an toàn của chúng ta thôi”.
Nghe vậy, Tần Ninh hơi gật đầu.
Hai tỷ muội Giang Y Y, Giang Tiểu Tiểu lúc này cũng lệnh cho người bưng trà nước cho Tần Ninh uống.
Tần Ninh nội thị cơ thể mới thấy xương cốt toàn thân gần như đứt thành từng khúc, bây giờ hắn muốn đứng dậy cũng khó.
Hơn nữa mặt ngoài da thịt đã được quần áo che lại, nếu không cũng sẽ thấy được da thịt Tần Ninh toàn là vết cắt xé của không gian.
Thân thể xương cốt gần như bị không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/317145/chuong-4896.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.