Lúc này, khí tức trong cơ thể mười mấy thân ảnh tuôn ra.
“Không cần phí lời với hắn, giết chết hắn, giành lấy thánh bảo”.
“Vâng!”
“Động thủ!”
Soạt soạt soạt…
Mười mấy thân ảnh đánh đến tới tấp.
Ôn Hiến Chi lạnh lùng hừ một tiếng, vẻ mặt nghiêm nghị.
Lúc này, người thanh niên trước đó có chút hơi ngốc nghếch dường như đã thay đổi trở thành một người đàn ông lạnh lùng tàn nhẫn.
Ầm…
Trong địa cung Linh Nguyệt thánh lực ùn ùn kéo đến, khí tức kinh người lần lượt truyền đến.
Một mình Ôn Hiến Chi chống lại mười mấy nhân vật cấp bậc lão tổ của năm phương truyền thừa cũng không bị rơi vào thế bất lợi.
“Một đám dế nhũi!”
Lúc này Ôn Hiến Chi quát nói: “Các ngươi nghĩ tại sao sư tôn ta lại nhận ta làm đồ đệ? Chỉ bởi vì đại ca Ôn Lưu Giang của ta đã chết, sư tôn muốn bù đắp cho ta? Đó là tư chất của ta cũng vô cùng xuất sắc!”
Ầm…
Đúng vào lúc này, một tiếng nổ dữ dội vang lên.
Ôn Hiến Chi dốc toàn lực, nếu không phải vật liệu trong địa cung Linh Nguyệt đặc biệt vững chắc, thì lúc này đã trở thành một đống đổ nát.
Nhìn kỹ, lúc này mười mấy thân ảnh đã bị Ôn Hiến Chi áp chế.
Đến lúc này, sự xem thường của mọi người đối với Ôn Hiến Chi mới hoàn toàn biến mất.
Nhìn thì có vẻ ngốc nghếch, nhưng thực lực…lại không hề thua kém!
Thùng! ! !
Một tiếng va chạm chói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/316960/chuong-4711.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.