Dãy núi này có vô số nguy hiểm, có thể nói là một đại hiểm địa của thánh vực Thiên Hồng.
Ví dụ như lần này, Yến gia tới Cửu U đài tham gia hôn lễ thì cũng phải chọn nơi hep nhất của dãy U Vân để vượt qua.
"Thế mà lại ở đây, ta thật không ngờ".
Diệp Chính Thiên cũng lên tiếng: "Không biết U huynh có phát hiện gì chăng?"
U Hồn Thiên lắc đầu, đáp: "Vốn dĩ đúng là nhặt được mấy món thánh khí lục phẩm, nhưng bị mai phục và bắt thì mới biết là cạm bẫy".
"Chúng ta chỉ mới chớm đi vào thánh cảnh Vị Ương kia mà thôi..."
"Nhưng ta cảm nhận được bên trong này có một tình huống khác..."
Tần Ninh lúc này khoanh chân ngồi, tay bo trước ngực, lộ ra dáng vẻ suy tư.
"Việc cấp bách trước mắt chính là ổn định nhân tâm, ngươi dù gì cũng là chủ của Cửu U đài".
Tần Ninh nói xong thì vung ra ba viên đan dược màu xanh lục sáng loáng, đưa cho ba người U Hồn Thiên, Lý Tín, Sở Hà: "Các ngươi ăn nó đi rồi tự cảm nhận công hiệu".
Sau đó, Tần Ninh tiếp tục đưa ra mấy viên đan nhỏ hơn cho nhóm U Phần: "Các ngươi cũng ăn đi, loại bán tàn này cũng không thể thu phục lòng người được".
Lúc này, U Hồn Thiên nhận lấy viên đan dược màu xanh, cảm thấy nao nao.
Đan dược này có càn khôn, còn thần diệu hơn cả thánh đan lục phẩm thì phải.
U Phần nhận lấy rồi chắp tay nói: "Đã nghe Viên Viên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/316840/chuong-4591.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.