Diệp Khai Nguyên lên tiếng nói: “Xin Tần tông chủ nể tình người không biết không có tội, tha mạng cho bọn họ!”
Tần Ninh nhìn về phía Diệp Khai Nguyên, mỉm cười: “Trong vòng ba giây, phế bỏ Diệp Thanh và Diệp Huyễn, giết chết Diệp Bằng và Diệp Thiên Hữu, nếu như không làm được thì hôm nay, năm vị Thánh Vương các ngươi, một người cũng không được rời đi!”
“Ba!”
“Hai!”
“Một!”
Tần Ninh gần như là không có chút do dự.
“A…”
“A…”
Cùng lúc đó, hai tiếng kêu thảm thiết vang lên.
Cơ thể Diệp Thiên Hữu và Diệp Bằng vỡ nát, trong nháy mắt không còn sót lại chút khí tức nào.
Người ra tay đúng là hai vị Thánh Vương Diệp Tranh và Diệp Luân.
“A…”
“A…”
Hai tiếng kêu thảm thiết lại vang lên.
Hơi thở của hai người Diệp Thanh và Diệp Huyễn trở nên yếu ớt, xương cốt kinh mạch đều vỡ nát.
Diệp Dương Phong và Diệp Quân đồng thời ra tay, phế bỏ hai người bọn họ.
Sắc mặt Diệp Khai Nguyên khó coi, ông ta chắp tay nói: “Đắc tội!”
“Nói với Diệp Chính Thiên, Tần Ninh của Thánh Thú tông không thích bị người ta đè ép, nếu như muốn báo thù thì lúc nào ta cũng hoan nghênh, lần này, xem như là đánh vào mặt Diệp tộc các ngươi, nhưng mà, đây là do Diệp tộc các ngươi tự mình tìm ngược!”
Diệp Khai Nguyên nghe vậy thì chắp tay nói: “Không dám, Tần tông chủ nghĩ nhiều rồi, Diệp Thiên Hữu và Diệp Bằng chết cũng chưa hết tội”.
Tần Ninh nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/316743/chuong-4494.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.