Thực lực của bốn vị trưởng lão Thánh Vương vô cùng mạnh mẽ, không có gì phải nghi ngờ.
Tần Ninh mỉm cười, quan sát tất cả, bàn tay lặng lẽ kéo Phệ Thiên Giảo đứng bên cạnh.
Phệ Thiên Giảo bị Tần Ninh tóm lỗ tai, kéo lại cạnh hắn, hai tai nó dựng thẳng lên, hai chân trước có hơi run.
Làm gì đó?
Ngược đãi chó à?
Ngoài mặt Phệ Thiên Giảo tỏ ra rất bình tĩnh, nhưng trong lòng lại vô cùng hoảng hốt, âm u mịt mù.
Dọc đường đi, việc gì cũng đều do Xích Vũ Thiên Phong Điêu xử lý, chắc là bây giờ sẽ không cho nó ra tay đâu nhỉ?
Ở đó có bốn Thánh Vương đó, cả đám đều mạnh hết đó!
Nó là chó, là thú cưỡi, không phải là thú dùng để đấm nhau đâu!
Đến bây giờ, Tần Ninh vẫn không lên tiếng, chĩ nhẹ nhàng gãi đầu chó của Phệ Thiên Giảo.
Không khí ngay lúc này có vẻ vô cùng nghiêm trọng.
"Nếu là thế...", Yến Thần từ từ bước ra.
"Yến Thần!"
Bỗng nhiên, một tiếng hét từ đâu đó truyền tới.
Chỉ thấy phía cuối chân trời có ba tia sáng xuất hiện, rực sáng cả vùng trời.
Ba người kia nhanh chóng tiến lại gần.
Rất nhiều người đềm cảm giác được sức ép đầy đầy áp lực sắp tiền đến.
Đó là ba vị Thánh Vương!
"Tộc trưởng Yến Thần, ngươi phải suy nghĩ cho kỹ đấy!"
Người cầm đầu kia còn chưa đến nơi, mà giọng nói đã truyền tới rồi.
"Tề Phi Vân!"
"Tề Chi Vũ!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/316728/chuong-4479.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.