Thế nhưng, khi Tần Ninh vừa mới mở miệng, thì có hai người bỗng đi ra khỏi đoàn người hơn trăm kia.
Cả hai người này đều mặc một bộ quần áo màu xanh, trước ngực hai người đều có thêu một hoa văn hình chiếc lá.
Quan sát kỹ thì thấy phần lớn các võ giả trong số họ đều như vậy.
"Thì ra nơi đây là một tông môn sao?"
"Nguyệt Phần Nhân, Thiên Phong Quần, La Kình, ba tên khốn kia, các ngươi để cho ta tìm đến bở hơi tai, ai ngờ lại gia nhập vào tông môn của người ta, chẳng trách không có tin tức gì của đám các ngươi!"
Nghe hắn ta nói vậy, sắc mặt La Kình trầm xuống, nói: "Diệp Thiên Hữu, sao ngươi hung hăng như vậy chứ? Bọn ta đã rời khỏi Diệp Châu rồi!"
"Hung hăng hả?"
Người đàn ông có đôi gò má hơi dài, trông khoảng chừng bốn mươi tuổi cười khẩy nói: "Kẻ dám đắc tội Diệp tộc chúng ta, cho dù chạy tới chân trời góc bể, thì cũng phải chịu chết!"
Diệp tộc?
Diệp tộc ở Diệp Châu sao?
Tần Ninh giật mình.
Trước kia, ba người Nguyệt Phần Thiên, Thiên Phong Quần và La Kình có nói là bọn họ bị buộc phải chạy trốn đến đây.
Có vẻ như... chuyện có liên quan gì đến Diệp tộc ở Diệp Châu rồi!
Lúc này, Tần Ninh nhìn về phía ba người, hỏi: "Nguyên nhân là gì?"
Vẻ mặt Nguyệt Phần Thiên khổ sở nói: "Ba tông môn của chúng ta phát triển ở Diệp Châu, mà Diệp tộc là bá chủ Diệp Châu, nên tất cả tông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/316679/chuong-4430.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.