Giờ phút này, Tề Hoàn và Tề Nhạc nghe hắn ta nói vậy, trong lòng đều xem thường.
Đối với Tề Hoàn mà nói, muốn tra việc này mà không sử dụng Tề Quân Vệ, những người khác nào dám đi điều tra thất hoàng tử Tề Nhạc? Cuối cùng vẫn là chuyện lớn biến thành chuyện nhỏ chuyện nhỏ coi như không có thôi.
Mà đối với Tề Nhạc mà nói, phái người đi thăm dò sẽ khó tránh khỏi lộ ra sơ hở, chỉ là không phải Tề Quân Vệ dù sao cũng tốt một chút.
"Không cần tra xét".
Giờ phút này Thánh Chủ Tề Hạo thản nhiên nói: "Vương gia Tề Khánh bỏ mình, vương gia Tề Hồn cũng đã chết, hơn nữa ba vị thế tử của phủ vương gia Tề Khánh đều đã mất mạng".
Ông ta vừa nói xong, Tề Nhạc liền biến sắc.
Làm sao có thể!
"Phụ hoàng..."
Thánh Chủ Tề Hạo lại thản nhiên nói: "Xem ra các ngươi còn chưa nhận được tin tức".
"Ta còn tưởng rằng tin tức của các ngươi nhanh hơn của ta chứ".
Giờ phút này, Tề Hoàn cũng có chút sững sờ.
Tề Hồn chết rồi?
Ba thế tử của Tề Khánh cũng đã chết?
Chuyện gì xảy ra vậy?
Chẳng lẽ hắn ta hiểu nhầm Tề Nhạc thật?
Giờ phút này, sắc mặt Tề Nhạc cũng vô cùng ngạc nhiên.
Khốn kiếp.
Một đám vô dụng, rốt cuộc làm ăn kiểu gì vậy.
"Tề Nhạc".
Chủ thượng Tề Hạo đột nhiên khẽ gọi một tiếng.
Tiếng gọi này lại khiến Tề Nhạc lập tức nằm rạp trên mặt đất, cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/316640/chuong-4391.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.