Sấm sét mãnh liệt dần dần tiêu tán.
Nhưng Xảo Vân đã biến mất không thấy gì nữa.
Hư không còn mang theo một mùi khét lẹt.
Vào giờ phút này, Mạc Thanh Cốc kinh hãi không thôi.
Một đường thánh lôi từ trên trời giáng xuống, trực tiếp đánh bay thân thể của một cao nhân Thiên Thánh thất phẩm!
Thần sắc Mạc Thanh Cốc lạnh lùng đến đáng sợ.
"Khốn nạn!"
Mạc Thanh Cốc quát lớn: "Dựa vào thiên thời thì có gì hay ho?"
Nghe đến lời này, Tần Ninh bật cười.
"Ngươi bị ấm đầu à?"
Tần Ninh không khỏi nói: "Thiên thời tốt đẹp như vậy, ta không lợi dụng thì bị ngu à?"
Nghe vậy, Mạc Thanh Cốc sững sờ.
Mà giờ khắc này, võ giả xung quanh cũng đang hoảng sợ nhìn Tần Ninh.
Chưa bao giờ nhìn thấy võ giả cảnh giới Địa Thánh đột phá Thiên Thánh mà lại dẫn tới lôi kiếp của thiên địa.
Càng chưa từng thấy có cao nhân Thiên Thánh nào dẫn dắt được lôi kiếp của thiên địa.
Tần Ninh là một tên quái thai!
Mà giờ khắc này, đám người Tấn Triết, Nhan Như Họa, Tề Tư Tư thấy cảnh này thì hoàn toàn bị rung động.
Đây chính là sức mạnh của Tần Ninh.
Có lẽ Tần Ninh đã sớm nghĩ kỹ.
"Kế tiếp là ngươi!"
Tần Ninh chỉ thẳng vào Mạc Thanh Cốc.
Giờ khắc này, Mạc Thanh Cốc không tự chủ mà lui lại.
Đối mặt trực diện với Tần Ninh liệu có giữ được mạng?
Gã không biết!
Nhưng có một điểm không nghi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/316629/chuong-4380.html