Ba người Tề Phương Vũ, Tề Hồi Minh, Tề Diệp lại đang tụ tập một chỗ.
"Đại ca, chiêu này của huynh đúng là lợi hại!", Tề Diệp nhìn về phía Tề Phương Vũ, khẽ cười nói: "Tề Tư Tư kia gả cho thập hoàng tử, coi như cha đã bị trói lên thuyền của thất hoàng tử rồi".
"Tam đệ, người vui vẻ nhất vẫn là đệ đi? Có thể cưới Tề Uyển Nhi, huynh thấy tên nhóc đệ mới là vui vẻ nhất".
Tề Phương Vũ khẽ mỉm cười nói.
"Tiếp theo chỉ cần chờ hai tên ngốc kia bị lừa thôi!", Tề Phương Vũ cười nói: "Tuy thất hoàng tử còn trẻ, thế nhưng lại rất có thiên phú, khả năng trở thành Thánh Chủ cực lớn, nhưng cha lại cứ ngu xuẩn mãi..."
"Lần này huynh thấy cha không sống được quá lâu mới có thể khuất phục!"
Giờ phút này, nghe cách nói của ba huynh đệ thì hoàn toàn không xem Tề Khánh như phụ thân, mà dường như còn đang chờ mong Tề Khánh chết nhanh hơn!
"Báo!"
Bên ngoài phòng, đột nhiên có một người chắp tay nói: "Ba vị thế tử gia, Tề Tư Tư đã rời khỏi vương phủ..."
"Xem ra con cá mắc câu rồi!"
Tề Phương Vũ cười nói: "Nhị đệ, đi thông báo cho thập hoàng tử điện hạ chờ trong Hồn Vương quận xem đi!"
"Vâng!"
Giờ phút này Tề Phương Vũ nhìn về phía Tề Diệp, khẽ cười nói: "Tam đệ, có muốn đi xem một vở kịch không?"
"Đại ca, huynh nói đi!"
Tề Phương Vũ kề tai nói nhỏ.
Những tiếng cười lạnh lẽo vang lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/316594/chuong-4345.html