“Tiếp đó là Diệp vương gia…Diệp Quân Uy Diệp vương gia, người có thiên phú cực kỳ cao, cũng là người trẻ tuổi nhất trong mười người, có quyền cao chức trọng, được thánh chủ cực kỳ coi trọng”.
Nói đến đây thì Tề Bác dừng lại một chút: “Hơn nữa, nghe nói còn có ơn cứu mạng với thánh chủ!”
Ơn cứu mạng?
Điều này rất kỳ lạ.
Một vị Thánh Vương, đâu cần một vị Thiên Thánh tới cứu?
"Ta cũng không biết rõ về tình huống cụ thể, đó cũng là chuyện của Thiên Thánh cấp cao, ta mới chỉ đến Thiên Thánh tam phẩm không lâu..."
Tề Bác cười nói.
"Diệp Quân Uy Diệp vương gia cũng là cấp bậc Thiên Thánh cửu phẩm".
"Kế tiếp chính là Tề Hồn và Tề Khánh vương gia, Tề Hồn thúc thúc có quan hệ rất tốt với cha ta, hai người đều là cảnh giới Thiên Thánh bát phẩm, hai nhà chúng ta cũng vô cùng thân thiết".
Giờ phút này Nhan Như Họa lại là xen vào nói: "Thân thiết? Không sợ Thánh Chủ nghi ngờ các ngươi sao?"
Tề Bác nghe thấy lời này thì cười nói: "Nghi ngờ? Thực lực của Thánh Chủ ở cấp bậc Thánh Vương, còn là chủ nhân một châu, sao lại để ý đến việc đám Thiên Thánh có phản kháng lại ông ta hay không chứ?"
"Có được thực lực mạnh nhất, ai lại dám phản kháng?"
Nhan Như Họa nghe vậy thì khẽ gật đầu, điều này cũng đúng.
Cô ta ở trong Thánh Thú tông, Thánh Thú tông cũng chỉ có chín vị võ giả, không có gì lục đục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/316580/chuong-4331.html