🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau




Năm đó, một người một Giảo chung sống vui vẻ hòa thuận ở sơn cốc này.



Phệ Thiên Giảo nhìn bề ngoài giống một con chó hoang, nhưng đôi sừng thú kia cũng đã chứng minh thân phận của nó.



Con thú này mà hung hăng lên thì càng là vô cùng kinh khủng.



Chỉ là tính cách của nó... có phần thiếu hụt.



Ở trong mắt Tần Ninh chính là đứt mất dây thần kinh, ngu ngơ ngốc nghếch.





Cho nên hắn gọi Nhị Cẩu Tử thành quen.



Điểm này cũng tương tự với thằng đồ đệ ngốc Ôn Hiến Chi của hắn.



Ngu ngơ!



Nhưng dù gì cũng đã bầu bạn với hắn vạn năm.



Gặp lại lần nữa, tại Nhị Cẩu Tử không nhận ra chính mình, nhưng… rồi nó sẽ nhận ra.



Đối với Tần Ninh, cũng không phải là không có những biện pháp khác, chỉ là làm như vậy thì có lẽ sẽ khiến Nhị Cẩu Tử bị tổn hại.



Dù sao hắn cũng không vội.



Một Giảo ngủ ngon lành trong sơn cốc.



Một người thì đứng ngoài nhà tranh, lẳng lặng ngắm nhìn!



Tần Ninh nhất thời tràn đầy hồi ức. Trong lúc bất tri bất giác, trời đã đến đêm khuya.



Đêm về khuya, Tần Ninh nâng trán, nghỉ ngơi trước nhà tranh.



Một tiếng hít thở thô kệch ồ ồ vang lên, Tần Ninh từ từ mở hai mắt ra, chỉ thấy một đôi mắt to, xanh mênh mang cơ hồ là áp vào mặt mình, cứ như vậy nhìn mình chằm chằm.



"Con mẹ nó chứ!"



Tần Ninh giật mình, mồ hôi lạnh túa ra hết.



"Ngươi... Ngươi

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/316569/chuong-4320.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Phong Thần Châu
Chương 4320: "Tuyệt tình như vậy?"  
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.