"Ta sẽ không làm loạn..."
Tần Ninh bất đắc dĩ nói: "Chẳng lẽ ngươi cho rằng ta đến Thánh Thú tông các ngươi là để chơi à?"
"Chẳng lẽ không đúng sao?"
"Vậy sao các ngươi không ngăn cản ta?", Tần Ninh mệt mỏi nói.
"Ta và Tấn Triết đã suy nghĩ kỹ rồi, dù ngươi có làm loạn thì chúng ta chắc cũng không nhất định có thể ngăn cản ngươi, cho nên chỉ có thể ngoan ngoãn dẫn ngươi đi".
Tần Ninh nghe đến lời này thì càng thêm im lặng.
Nói như kiểu hắn là người xấu vậy...
"Tìm được tin tức về Giản Bác rồi, đang ở trong một sòng bạc ở thành Yến Dân của Yến Châu, các ngươi chọn đi, ai sẽ đi gọi hắn ta về đây?"
Tần Ninh nói thẳng.
Hả?
Tìm được Giản Bác rồi?
"Tin tức đáng tin không?"
"Đáng tin".
Nhan Như Họa nghe đến lời này, gật đầu nói: "Đã như vậy, để ta đi!"
"Thôi, để để ta đi!", Tấn Triết ngắt lời.
"Ngươi đi sao được?", Nhan Như Họa khẽ nói: "Ngươi yên tâm để ta đi cùng Tần Ninh? Hắn nhưng có thể giết Thiên Thánh nhị phẩm đấy, ta đi cùng với hắn, nếu như hắn có lòng riêng giết ta thì sao..."
Tấn Triết lại nói: "Nhưng ngươi đi thì làm sao gọi Giản Bác về được!"
Nhan Như Họa hừ nói: "Trước đó gọi không được, giờ sẽ được”.
"Nói thế nào?"
"Ta sẽ bảo hắn ta là, đồ đệ Tấn Triết của ngươi sắp chết rồi, nếu không cứu thì hắn ta sẽ hư thận mà chết, để xem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/316536/chuong-4287.html