Thánh thú cấp năm khiến hơn mười vị Thiên Thánh phải lập trận sẵn sàng đón địch, Dương Quắc kia còn không thể đối phó được, nó đi bắt giữ?
Muốn chết à! Tần Ninh liếc qua Cửu Anh, chậm rãi nói: "Làm sao?
Sợ chết sao?"
"Ngươi yên tâm, bản thể của tên kia rất yếu ớt, toàn bộ sức mạnh đều đang nghĩ cách để nuốt chiếc thuyền này!"
Tần Ninh cười tủm tỉm nói: "Hơn nữa hai ta làm một cuộc giao dịch được không?"
"Thân xác của tên kia cho ngươi ăn, chắc chắn ngươi sẽ có thể tiến thêm một bước, ta chỉ cần giao đảm của nó thôi!"
"Giao đảm?"
Cửu Anh nghi ngờ nhìn về phía Tần Ninh.
Nó nhớ mình đã bị Tần Ninh lừa không ít lần.
"Lằng nhà lằng nhằng, ban thưởng cho ngươi cơ duyên, ngươi không thích thì để tự ta đi được rồi!"
"Đừng đừng đừng".
Cửu Anh lập tức nói: "Ta đi ta đi...", vừa nói xong, Cửu Anh liền hóa thành một cái bóng biến mất không thấy gì nữa.
Mà ngay lúc này, con thuyền vẫn đang rung lắc dữ dội.
Trong những tiếng ầm vang, đám người chỉ thấy tám cái xúc tu dài trăm trượng vươn ra dưới bầu trời đêm.
"Các vị, ra tay đi!"
Giờ phút này tông chủ Phong Vô Cực ra lệnh một tiếng.
Đám Thiên Thánh đồng loạt ra tay tấn công từng cái xúc tu kia.
Những tiếng ầm ầm vang lên.
Trên mặt sông lập tức nhấc lên sóng biển động trời.
Cảnh giới Thiên Thánh có uy áp hơn người.
Võ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/316523/chuong-4274.html