Giờ khắc này, hai người nhìn Tần Ninh với vẻ kiêng dè.
Địa Thánh tứ phách chém giết Thiên Thánh nhị phẩm.
Thực lực như vậy không e ngại không được!
"Đừng có căng thẳng".
Tần Ninh giờ phút này lại cười nói: "Hai vị, hiện tại thế cục đã định, nhưng tông môn các ngươi có khi vẫn có Ma tộc tồn tại".
"Cho nên từ hôm nay trở đi, ta sẽ lần lượt chỉ ra dư nghiệt của Ma tộc trong tông môn các ngươi, lần lượt chém giết".
"Trước mắt là xử lý hết Ma tộc trong Thiên Hạc lâu đã!"
Giờ khắc này, Tần Ninh ngồi vững như núi.
Từng câu từng chữ sao mà lạnh nhạt nhưng lại nghiêm như quân lệnh, khiến người ta không dám vi phạm.
"Khâu Vân Cơ cùng Phong Nhất Vĩ của Thiên Hạc lâu đâu!"
Tần Ninh mở miệng.
Hai người xuất hiện.
Tần Ninh tiếp tục nói: "Phong Nhất Vĩ, Khâu Vân Cơ, các ngươi cũng không phải là Ma tộc, Thiên Hạc lâu này đã bị trà trộn gần hết rồi, cho nên từ hôm nay trở đi, Thiên Hạc lâu sẽ không còn tồn tại nữa".
Lời này vừa nói ra, hai người tái mặt, nhưng cũng không dám lên tiếng.
Tần Ninh có ý gì?
Muốn nuốt Thiên Hạc lâu?
Để bản thân xưng vương xưng bá sao?
Chuyện này... Hai người mặc dù có bất mãn nhưng đều không dám nói gì.
"Dương Nhất sơn chủ".
Tần Ninh giờ phút này cười nói: "Làm phiền Nguyên Thanh Hạm của Đại Nhật sơn về thất đại địa gọi Dương Thanh Vân đến".
"Không dám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/316501/chuong-4252.html