Chọc giận?
Trong lòng Dương Lăng đầy uất ức.
Bọn họ chọc giận Tần Ninh khi nào?
Lần này, mặc dù bọn họ đã lên kế hoạch rất tốt, đối phó với Đại Nhật Sơn, nhưng mà…Căn bản là còn chưa ra tay, Tần Ninh đã chủ động gây sự!
Hiện tại, Tần Ninh ngược lại lại nói bọn họ trêu chọc hắn?
“Nói với ngươi ngươi cũng không hiểu được”, Tần Ninh chậm rãi nói: “Ta nhớ các ngươi có một người tên là Diệp Chi Vấn, Vấn tiên sinh đúng không? Nghe nói là có lai lịch không nhỏ, liên quan đến cả Trung Tam Thiên và Thượng Tam Thiên…”
“Làm thịt các ngươi, không biết Vấn tiên sinh có thể để một cái phân thân xuất hiện ở đây không?”
Lời này vừa nói ra, Dương Lăng lập tức biến sắc.
Diệp Chi Vấn!
Vấn tiên sinh!
Ngay cả chuyện này Tần Ninh cũng biết.
Từ trước đến nay, Vấn tiên sinh vẫn luôn thoắt ẩn thoắt hiện, bốn tộc Mị Ma, Viêm Ma, Huyết Ma, Dạ Ma, cho dù có địa vị như thế nào, ít nhất là cho đến cấp bậc này của ông ta đều phải cẩn thận nghe theo mệnh lệnh của Vấn tiên sinh.
“Ngươi có bản lĩnh thì tự mình đến hỏi y!”
Nghe được những lời này, Tần Ninh mỉm cười nói: “Ta không tìm thấy y!”
Sắc mặt Dương Lăng trở nên lạnh lùng.
Lúc này, Tần Ninh cũng lười nhiều lời.
Hắn nâng tay, từng tiếng đàn vang lên, Tần Ninh nhìn về phía Nhan Như Hoạ, quát: “Phối hợp với cô, trực tiếp giết chết”.
Nhan Như Hoạ lười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/316491/chuong-4242.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.