Giờ khắc này, võ giả của tam đại tông môn đều kinh sợ.
Chuyện gì xảy ra vậy?
Giờ phút này, Khâu Học Nghị lại tái mặt, quát to một tiếng: "Võ giả ngự thú!"
Võ giả ngự thú! Ngự thú!
Thế giới Cửu Thiên, võ đạo hưng thịnh.
Không chỉ có đan sư, khí sư, trận sư mà còn có những võ giả giỏi về âm thuật, giỏi về khống chế thú vật.
Những võ giả này có số lượng cực ít, bởi vì rất khó tu hành được bản lĩnh đặc biệt đó.
Còn cần nhiều thiên phú hơn cả việc trở thành võ giả.
Võ giả ngự thú chính là một trong số đó.
Ngự thú, đầu tiên võ giả cần có tâm ý tương thông với loài thú, đây là một loại bản lĩnh trời sinh! Mà trước mắt, hiển nhiên có người là võ giả ngự thú ở đây! Nếu không thì đám thánh thú này đâu đơn giản chỉ là tụ tập một chỗ, công kích tam đại tông môn.
"Ai?"
Thương Long Chấn giờ phút này quát to một tiếng: "Ai là võ giả ngự thú?"
Nhan Như Họa giờ phút này cười khẩy: "Bà đây chứ ai!"
Giờ khắc này, hơn trăm con thánh thú tam phẩm, tứ phẩm xung phong ra ngoài.
Vân Sương Nhi cùng Thạch Cảm Đương lập tức được giảm bớt gánh nặng.
Tần Ninh giờ phút này cười nói: "Nhan Như Họa, ngươi cũng giỏi đấy, năm đó sư tổ ngươi vào thời điểm này cũng không được như ngươi bây giờ đâu!"
Nhan Như Họa khó chịu lườm Tần Ninh: “Giải quyết cho xong phiền toái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/316451/chuong-4202.html