Hiên Viên Anh đến, cũng không phải chuyện gì tốt! Dương Tam Tuần cũng biết bản thân không thể e sợ.
Hiên Viên Anh Địa Thánh tam phách, Thanh Long Bảng lần trước hắn là Địa Thánh nhị phách. Bây giờ hắn ta cũng đã đến Địa Thánh tam phách, chưa hẳn không thể thắng Hiên Viên Anh!
Hôm nay Hiên Viên Anh mặc võ phục màu xanh, tóc dài khẽ bay lượn trong gió, mang một vẻ anh tuấn khó tả.
Mọi người lúc này đều chú tâm vào hai vị nhân tài kiệt xuất giữa đài.
Thạch Cảm Đương giờ phút này tò mò hỏi: "Sư tôn, người thắng là ai vậy?"
"Hiên Viên Anh".
Tần Ninh thản nhiên nói.
Chỉ là hắn vừa mới nói xong thì đã có một giọng nói bất mãn vang lên.
"Ngươi là đệ tử của Đại Nhật sơn hay là của Hiên Viên thánh địa vậy?"
Người lên tiếng chính là Dương Minh Sinh.
Lý Uyên cùng Khổ Tồn Kiếm đi theo Dương Minh Sinh cũng nhíu mày lại.
Lý Uyên cười nhạo: "Dương Tam Tuần sư huynh là thiên chi kiêu tử số hai của Đại Nhật sơn chúng ta, gần với Dương Minh Sinh sư huynh, ngươi dám xem thường Dương Tam Tuần sư huynh như vậy sao?"
Nghe đến lời này, Tần Ninh chỉ thấy hài hước.
Xem thường?
Ở đâu ra vậy?
"Đúng đấy, thật sự là chưa từng thấy kẻ nào khen người hạ mình như ngươi đấy!"
Khổ Tồn Kiếm cười khẩy.
Tần Ninh liếc ba người một cái, không thèm để ý đến.
Rồi lại nói với Thạch Cảm Đương, lại là đạo: "Hiên Viên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/316392/chuong-4143.html