Lời này vừa nói ra, nụ cười trên mặt Thời Kim Ca cũng tắt dần.
Tần Ninh... Nhìn ra rồi?
Không thể nào! Tần Ninh làm sao có thể nhìn ra được?
Mà giờ khắc này, Dương Tam Tuần nhìn Tần Ninh ở bên cạnh, thấp giọng nói: "Tần huynh làm cách nào mà nhìn ra được Thời Kim Ca đến Địa Thánh tam phách vậy?"
Tần Ninh lại cười nói: "Ngươi nhìn cái vẻ kiêu ngạo của hắn ta là biết ngay mà?"
Dương Tam Tuần nhịn không được mà bật cười.
"Giả thần giả quỷ!"
Thời Kim Ca giờ phút này nhìn Vân Sương Nhi, cười nhạo nói: "Coi như đã biết trước thì ngươi làm được gì chứ? Ngươi có biết Thương Nguyệt Dung đã thắng Củng Kinh như thế nào không?"
Củng Kinh ở bên dưới nghe đến lời này thì vẻ mặt biến đổi.
Lấy hắn ra làm ví dụ?
Mẹ kiếp! Khinh thường người khác đấy à!
Vân Sương Nhi giờ phút này nhìn Thời Kim Ca, thân thể tràn ngập thánh lực.
Hiển nhiên, Vân Sương Nhi cũng không có ý định tốn thời gian với Thời Kim Ca.
Thấy cảnh này, Thời Kim Ca lại càng thêm tức giận.
Xem thường ai đây?
Hắn ta là Địa Thánh tam phách, nhiều hơn Vân Sương Nhi một phách.
Đối phó Vân Sương Nhi là chuyện đơn giản đến cực điểm! Dưới cơn nóng giận, Thời Kim Ca sải bước ra, chặt xuống một đao.
Vân Sương Nhi nhìn một đao kia, sắc mặt không thay đổi, hai tay cấp tốc kết ấn, trong chốc lát, một ấn ký nháy mắt ngưng tụ ra, bay về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/316389/chuong-4140.html