Tần Ninh phất phất tay nói: "Ngươi và Sương Nhi là được rồi".
"Tiểu tử nhà ngươi mà không lấy hạng nhất về thì ta chơi chết ngươi!"
"Sao có thể chứ!", Thạch Cảm Đương cười hì hì: "Mấy tháng này sư tôn hao tâm tổn trí dạy bảo cho con, con kiểu gì cũng phải giúp sư tôn tăng thêm thể diện".
"Đừng làm cho ta mất thể diện là ta đã mừng lắm rồi".
Tần Ninh thản nhiên nói.
"Ngươi mấy ngày nay dựa theo danh sách này đi tìm hiểu hai mươi bốn người của Thanh Long Bảng mà ở Địa Thánh tam phách, nói không chừng còn có kẻ nào đến Địa Thánh tứ phách rồi, như thế ngươi cũng khó đánh".
"Ta cùng Sương Nhi ra ngoài đi dạo một chút!"
Tần Ninh đứng dậy rồi đi ra ngoài.
Thạch Cảm Đương nhìn hướng hai người rời đi, lắc đầu.
Dương Tam Tuần giờ phút này cũng đã đến, nhịn không được nói: "Thạch sư đệ, Tần sư đệ cùng Vân sư muội đâu?"
"Ra ngoài hẹn hò rồi!"
“Hẹn hò..."
Dương Tam Tuần ngẩn người, lập tức nói: "Lần này, hai mươi bốn vị đệ tử trong Thanh Long Bảng đều xuất hiện, cũng có tin tức kỹ càng hơn".
"Ta muốn cho Tần sư đệ xem..."
"Không cần".
Thạch Cảm Đương giờ phút này lại khoát tay nói: "Cho ta xem một chút là được".
"Hả?"
"Hả cái gì mà hả!", Thạch Cảm Đương nghiễm nhiên nói: "Sư tôn ta nói rồi, nếu không được hạng nhất thì sẽ lột da ta".
"..."
Thạch Cảm Đương lấy danh sách đi, Dương Tam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/316360/chuong-4111.html