Ở Thương Mang Hạo Hãn bên trong thế giới Cửu Thiên.
“Thạch Cảm Đương…”, Hiên Viên Hương Nhi thì thầm nói.
Thiên phú của Dương Thanh Vân không tầm thường, tiếp xúc một khoảng thời gian, cô ta cũng phát hiện ra.
Nhưng mà không biết, người lần này làm cho Tần Ninh nóng lòng, Thạch Cảm Đương, không biết là người như thế nào.
Đúng vậy, nóng lòng! Cô ta có thể cảm nhận được, khi Tần Ninh phát hiện ra Thạch Cảm Đương ở trong dòng tộc chịu khổ, cả người hắn mất đi vẻ lạnh nhạt thường ngày.
Cô ta vẫn luôn nghĩ, trên thế gian này không có việc gì có thể làm cho Tần Ninh nóng lòng.
Không ngờ là vẫn có! Bên kia, Tần Ninh cùng Ô Long Phong và Ô Ngạn đã hạ xuống phía dưới.
Bốn phía tiếng gió gào thét, gió lạnh giống như lưỡi dao sắc bén cắt vào da thịt ba người.
Ô Ngạn bị Tần Ninh giẫm ở dưới chân, gió rét cắt vào da thịt, trên người xuất hiện từng vết máu.
Tần Ninh cũng lười quan tâm người này.
“Đi thẳng xuống phía dưới”.
Ô Long Phong nghiêm túc nói: “Tần công tử, hơi thở của Thánh Vương vốn dĩ là khuếch tán vạn mét, nhưng mà bây giờ chỉ có phạm vi hàng cây số”.
“Mà trong bán kích trăm mét tính từ trung tâm của hơi thở, cho dù ta là Địa Thánh cũng không thể tiến vào”.
“Về phần nhóm người Ô Ngạn liên lạc với vị Thánh Vương kia thế nào, chúng ta thật sự không rõ ràng lắm”.
Nghe được những lời này, ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/316313/chuong-4064.html