“Di thể Thánh Vương kia không ngừng phát ra khí thế Thánh Vương, trong khí tràng đó, dựa vào sức mạnh của di thể Thánh Vương để tu hành thì sẽ là làm ít công to, dòng tộc chịu khổ không nỡ để lại đồ tốt như vậy”.
“Vốn dĩ cứ tiếp tục như thế cũng rất tốt”.
“Thế nhưng giống như ta nói, Thánh Vương sao có thể bị sỉ nhục dễ dàng như vậy chứ?
Cho dù là một vị Thánh Vương Bất Tử sắp chết cũng không dễ bị sỉ nhục như vậy”.
“Qua mấy vạn năm, dòng dòng tộc chịu khổ đã xuất hiện không ít Địa Thánh, thậm chí là Thiên Thánh, thế nhưng tai họa cũng tới”.
“Có người bắt đầu nổi điên!”
Nổi điên?
Mấy người Dương Thanh Vân vô cùng ngạc nhiên.
Đây là lần đầu tiên bọn họ nghe nói về một chuyện thần kỳ thế này.
“Di thể Thánh Vương, người ta còn chưa chết, ngươi dựa vào khí thế của người ta để tu luyện, đương nhiên người ta sẽ không vui, sử dụng vài biện pháp không phải vô cùng đơn giản ư?”
“Trong dòng tộc chịu khổ bắt đầu có người nổi điên, giết hại đồng môn, cuối cùng biến thành một cuộc giết chóc trong toàn bộ Thanh Châu”.
“Bởi vậy, dòng tộc chịu khổ đã trở thành người mà ai nấy đều muốn đánh, mãi đến cuối cùng mai danh ẩn tích”.
“Về phần qua nhiều năm như vậy, rốt cuộc đã giải quyết thế nào thì ta không được rõ lắm...”, Ô Ngạn nghe thấy lời này thì hừ lạnh một tiếng.
Giờ phút này Ô Long Phong lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/316306/chuong-4057.html