Còn trong đó hiện tại ra sao, Tần Ninh cũng không dám vào xem xét.
Nếu là tâm trái đất của đại lục Vạn Thiên thì hắn còn có thể tiến vào xem thử, nhưng nơi chính là thế giới Cửu Thiên, dưới mặt đất chẳng biết có bao thứ đang chờ đợi.
Dựa vào cảnh giới Thánh Nhân của hắn, cho dù hắn có tự tin đến đâu đi nữa thì cũng không thể ngông cuồng xông thẳng vào đó một cách ngu xuẩn được.
Có lẽ còn chưa tới nơi, hắn đã bị dòng dung nham rực cháy kia nấu chín rồi! Ngay lúc này, Tần Ninh vừa đi vừa cẩn thận quan sát xung quanh.
Hắn chắc là đã chìm sâu khoảng vạn trượng, ở nơi đây mặt đất coi như đã ổn định, sẽ không xuất hiện vấn đề sạt lở.
Tần Ninh đi dọc theo vòng tròn, cuối cùng hắn phát hiện ra một cái thông đạo, lối đi sâu thăm thẳm, dường như nó đã bị ai đó mở ra,...
Tần Ninh chậm rãi bước vào trong thông đạo.
Dọc đường đi, tinh thạch lóe sáng rực rỡ, mỗi một tia sáng đều vô cùng đặc biệt.
Đi lại ở nơi đây thấy rất khác với kiến trúc của các thế lực trong Cửu Thiên.
Tần Ninh đi dọc theo thông đạo, đến khoảng một trăm mét.
Khung cảnh trước mắt bỗng thay đổi.
Ở cuối thông đạo, lại có một tòa thành xuất hiện trước mặt hắn.
Đúng vậy, đó là một tòa thành.
Một tòa thành được xây dựng dưới lòng đất.
Nhìn thoáng qua, nó dài khoảng trăm dặm, rộng gần trăm dặm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/316282/chuong-4033.html